Thân thế của nàng có chút tương tự với Tiểu Kỳ Lân này. Tuy nhiên nàng vẫn may mắn hơn Tiểu Kỳ Lân rất nhiều, ít nhất nàng đã từng nếm trải tình thương của cha mẹ, nhớ rõ hình dáng của họ. Còn Tiểu Kỳ Lân thì đáng thương hơn nhiều, nó thậm chí không biết hình dáng của cha mẹ mình…
Nàng lại vỗ vỗ sừng Tiểu Kỳ Lân: "Cha mẹ ta cũng đã mất sớm rồi, chúng ta là những người lưu lạc cùng chung số phận."
Tiểu Kỳ Lân lập tức lấy lòng, dùng sừng cọ cọ vào người nàng: "Vậy sau này chúng ta sống nương tựa lẫn nhau…"
Nó đột nhiên thông minh ra, đôi mắt to sáng long lanh nhìn nàng: "Chủ nhân, hay là người làm mẹ của ta đi?"
Ninh Tuyết Mạch: "…" Nàng bị sét đánh!
"Tiểu Táo, năm nay ta mới mười ba tuổi, còn ngươi thì sao? Hơn hai ngàn tuổi rồi! Mặc dù ngươi trông còn non, nhưng cũng không thể nhận mẹ lung tung được. Ngươi gọi ta là tỷ tỷ, ta còn cảm thấy hoảng hốt…"
Tiểu Kỳ Lân gục đầu xuống: "Cái này ta biết, nhưng ta cứ cảm thấy người giống mẹ của ta, khiến ta muốn thân cận…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play