Ninh Tuyết Mạch lạnh lùng liếc nó một cái, một phen kéo vạt áo của mình lại, xoay người đi.
Nàng không cần nó sao?
Tiểu Kỳ Lân luống cuống, lóe mình một cái, chắn trước mặt nàng: "Chủ nhân, ngài đừng giận, tiểu quả táo biết sai rồi... Người đừng không cần ta..."
Nó vất vả lắm mới tìm được người tốt với nó...
Ninh Tuyết Mạch vẫn không để ý đến nó, vòng qua nó tiếp tục đi.
"Chủ nhân, chủ nhân, xin người tha thứ cho ta, ta thật sự biết sai rồi. Ta không nên bỏ lại một mình ngài ở đây... Về sau sẽ không bao giờ nữa..." Tiểu Kỳ Lân vẫn thông minh, biết mình sai ở đâu.
Ninh Tuyết Mạch dừng lại, nghiêm mặt nhìn nó: "Tiểu quả táo, trên đời này bạn bè thật sự không nhiều, mà mỗi người đều đáng để trân trọng. Khi ta và ngươi lập khế ước, ta đã hoàn toàn xem ngươi là bạn bè. An nguy của bạn bè cũng là an nguy của chính mình. Khi bạn bè giao phó sinh mệnh cho ngươi, ngươi nên liều chết cũng phải bảo hộ hắn chu toàn. Vừa rồi nếu không phải ta phản ứng nhanh, một mạng đã công cốc ở đây, mà ngươi cũng tất sẽ bị liên lụy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT