Nàng xoa xoa ấn đường, vô số nghi vấn đảo quanh trong đầu khiến nàng vừa tỉnh giấc có chút choáng váng. Có thi thể quái long và cây thủy tinh, tất cả đều chứng tỏ nơi nàng đang ở vẫn là nơi ban đầu.
Nàng nhớ đứa bé kia từng nói rằng nơi nàng đang ở có một kết giới. Điều này có nghĩa là cảnh tượng nàng nhìn thấy đêm qua tám, chín phần mười là ảo ảnh của kết giới, không phải sự thật. Bây giờ trời đã sáng, xem ra đây chính là cảnh tượng chân thật nhất ở đây, sau khi kết giới biến mất.
Vậy hồ nước lớn đêm qua hẳn là cái hồ sâu này.
"Không xong!" Đứa bé kia đêm qua đã chìm xuống đáy hồ lớn, bây giờ chắc hẳn cũng đang ở trong hồ sâu này. Sao vẫn chưa thấy lên? Hắn đã bỏ chạy hay đã chết đuối ở trong đó?
Ninh Tuyết Mạch nhìn hồ sâu, định cởi quần áo xuống nước tìm. Nhưng khi nhìn rõ bộ đồ trên người mình, nàng lại sững sờ. Nàng đang mặc một chiếc áo choàng nhỏ màu trắng tuyết, làm bằng lụa trơn mềm, vừa vặn thoải mái. Bộ quần áo bẩn thỉu rách nát ban đầu của nàng đã biến mất. Cơ thể nàng rất sạch sẽ, sạch như vừa được lấy ra từ tủ khử trùng. Ngay cả móng tay nàng cũng được cắt tỉa, kẽ tay sạch sẽ, không nhìn thấy một chút bụi bẩn nào.
Nàng sờ sờ tóc, rồi chạy đến bờ hồ để soi. Nàng thấy tóc đen của mình được buộc gọn gàng, trên đầu có hai búi tóc tròn tròn như nụ hoa, càng làm cho đôi mắt nàng trông to hơn, miệng nhỏ hơn, nhìn qua vừa tinh nghịch vừa đáng yêu.
Ninh Tuyết Mạch tuy thích giả ngây thơ, nhưng đó là để giả lợn ăn thịt hổ. Bây giờ nhìn thấy mình trong bộ dạng thủy linh linh thế này, chính nàng cũng có chút không quen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT