Dọc đường, số lượng ăn mày đổ về càng lúc càng đông, Ninh Tuyết Mạch lẫn vào giữa bọn họ mà không bị phát hiện. Nàng liên tục suy nghĩ cách để thoát thân.
Khi đi ngang qua cổng một vương phủ của công hầu quý tộc, nàng từ xa trông thấy một cỗ xe ngựa trông rất lộng lẫy đang dừng lại. Phía trước xe có hai thị vệ đứng hầu, rõ ràng là có quý nhân trong phủ sắp ra ngoài.
Ánh mắt nàng chuyển dời, nhìn thấy trên đèn lồng của xe ngựa có hai chữ "Hạo phủ". Ninh Tuyết Mạch bỗng chợt hiểu ra, đây chính là phủ đệ của Lục vương gia Quý Vân Hạo. Bởi vì hôm qua bị ăn một trận đòn và bị giáng xuống làm thường dân, biển hiệu "Hạo vương phủ" trước cửa phủ đã bị gỡ xuống, thay bằng "Hạo phủ", và đèn lồng cũng đổi thành "Hạo phủ".
Hôm nay Quý Vân Hạo phải ra khỏi thành sao? Có lẽ nàng có thể lợi dụng hắn để trốn thoát!
Ý nghĩ vụt qua trong đầu nàng. Thấy sắp đi qua chiếc xe ngựa, nàng bỗng ôm bụng: "Ai da, ta đau bụng quá. Đại ca đi trước đi, ta phải tìm chỗ giải quyết một chút, lát nữa sẽ đuổi theo. Phiền đại ca xếp hàng giúp ta nhé..." Nàng hất tay tên răng vàng ra, nhanh nhẹn chạy vào một góc khuất.
"Đồ tiểu tử thỏ con! Đúng là rắc rối, ngươi nhanh lên đấy, đi chậm là không còn gì đâu..." Tên răng vàng dặn dò một câu, cũng không đợi nàng mà tự mình chạy đi. Hắn là một tên ăn mày lão luyện, biết rõ cháo do quan phủ phát phải nhanh chân thì mới có phần.
Đám ăn mày chỉ lo cắm đầu chạy về phía trước, không ai để ý một hòn đá nhỏ bay từ đâu tới, bắn vào chân một người chạy phía trước. Người đó "ai da" một tiếng, ngã nhào, những người theo sau không kịp dừng lại, cũng vấp ngã theo, tạo thành một chuỗi hiệu ứng domino. Tiếng chửi bới vang lên khắp nơi...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play