Ninh Tuyết Mạch là người điềm tĩnh từ trong xương cốt, nàng hoàn toàn không để tâm đến những lời công kích của đám người kia, cứ xem như không khí.
Nàng cười khẽ, tiến lên một bước: "Thật hiếm khi danh tiếng của Tuyết Mạch lại có thể lọt vào tai mấy vị trưởng lão trăm công ngàn việc phải bảo vệ mấy cây cột thủy tinh này. Tuyết Mạch cảm thấy vinh hạnh. Thể chất có lẽ do trời sinh, nhưng điều đó không có nghĩa là không có bản lĩnh. Nỗ lực của mỗi người đều nên nhận được sự tôn trọng tương xứng. Năm vị trưởng lão có thể trở thành người hữu dụng cho hoàng gia, chắc hẳn tu vi và tâm tính đều đứng đầu, sẽ không giống như những phàm phu tục tử nông cạn. Các ngài nói có phải không?"
Năm vị trưởng lão: "..."
Lời nói của Ninh Tuyết Mạch vừa khen vừa châm biếm, nhưng họ lại không thể phản bác.
Nàng đứng đó cười khanh khách, đôi mắt sáng như ngọc minh châu, rực rỡ. Môi mỏng khẽ nhếch, cười như không cười, toát ra một khí chất thanh khiết như ánh trăng.
Năm vị trưởng lão đứng trước mặt nàng bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ...
Và lời nàng nói cũng khiến trái tim họ lay động!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play