Phòng khách sạn của Điền Điềm là kiểu phòng thiết kế mở rộng, có một phòng khách nhỏ nhưng sofa và giường chỉ cách nhau vài bước, nên toàn bộ không gian hầu như phơi bày hết.
Hứa Trạch không ngờ phòng của cô lại kiểu này, thoáng sững người.
May mà Điền Điềm đã dọn gọn trước khi anh đến, tất cả đồ cá nhân dễ gây “lộ hàng” đều được cất kỹ, nên cô cũng không thấy có gì bất tiện.
“Anh cứ ngồi tạm đi, tôi đi sấy tóc trước.” – Điền Điềm nói, rồi bước thẳng vào nhà tắm. Ngay sau đó, tiếng máy sấy vang lên.
Hứa Trạch ngồi xuống sofa, cúi đầu, bất giác nhíu mày vì mùi lẩu nồng nặc trên người. Lúc ở ngoài thì không thấy, nhưng vào đây lại có chút khó chịu.
Anh liếc sang chiếc túi đặt bên chân, hơi do dự.
Đó là đồ Tiền Hạo đưa lúc vừa vào khách sạn – bên trong có một bộ đồ ngủ. Thói quen của Hứa Trạch khi đi công tác là không mặc đồ ngủ khách sạn, nên Tiền Hạo lúc nào cũng chuẩn bị sẵn cho anh. Lần này cũng không ngoại lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play