Lục Thuận Gió đưa cô đến Bộc Dương Hầu phủ, khi cô lên xe ngựa, anh ta tiến lên nửa bước, muốn tự mình đỡ.
Ngu Dung nhìn cánh tay đưa đến trước mắt, nhìn đứa con trai hờ hững mà có vẻ cảm động (?), cô đưa tay đặt lên, mượn lực lên xe ngựa.
"Nhi thần cung tiễn mẫu thân."
Lục Thuận Gió mắt mở to rồi lại chớp, cái nóng của mặt trời cũng không thể thay đổi được nội tâm băng hỏa lưỡng trọng thiên của anh ta, mãi đến khi bóng dáng xe ngựa biến mất, anh ta mới trở về Bộc Dương Hầu phủ.
Anh ta lại đi vào nhà kho.
Lục Thuận Gió nhìn rương châu quang bảo khí kia, từ bộ trang sức trân châu, anh ta tháo viên trân châu lớn nhất, trắng nhất, mượt mà nhất ở giữa, nắm trong lòng bàn tay.
Anh ta rất thích nó, tỉ mỉ cọ xát, từng chút từng chút vuốt ve.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT