"Hồi nhỏ Hàn Miện nghịch ngợm lắm, ba tuổi đã chạy khắp phủ tướng quân rồi, đến vú nuôi với nha hoàn cũng không theo kịp. Có lần nó chạy lạc, cả phủ từ trên xuống dưới nháo nhào đi tìm mà không thấy đâu, cuối cùng Trưởng công chúa đoán xem nó trốn ở đâu? Nó chui vào khe đá ở sau núi giả đấy."
"..."
Ngu Dung vốn dĩ còn hơi áy náy với Vương thị, nhưng bà ta cứ luyên thuyên hết chuyện này đến chuyện khác, ám chỉ cô chưa sinh con, chưa nuôi con, khiến cô chỉ muốn trợn mắt. Cô bèn hỏi thẳng: "Vậy mẹ đẻ của Hàn Miện đâu?"
Vương thị lập tức đổi giọng, trở nên ai oán: "Liễu di nương số khổ thật, vừa sinh Miện Nhi ra đã qua đời, hai mẹ con còn chưa kịp gặp mặt."
Ngu Dung thở dài theo: "Đúng là đáng tiếc, phụ nữ sinh con chẳng khác nào bước qua quỷ môn quan, sao không phải đàn ông sinh con nhỉ?"
Xuân Lan cô cô vội nhắc nhở chủ tử: "Khụ khụ."
"Trưởng công chúa nói đùa." Nhắc đến mẹ đẻ của Hàn Miện, Vương thị vốn kín kẽ là thế mà cũng để lộ cảm xúc mất kiểm soát trong giây lát, dù nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhưng vẫn bị Hỉ Nhi âm thầm quan sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT