Cậu dường như càng nói càng tức giận, đột nhiên đứng lên hất đổ chén trà trên bàn. Chiếc ly "choang" một tiếng vỡ tan trên nền đất. Cùng với gương mặt Lâm Thanh Ngân đang tiến lại gần, ngay cả Bạch Mộc Xuyên cũng không khỏi giật mình. Rõ ràng cả hai đều là phế vật với linh lực thấp kém, nhưng khi thực sự tức giận, trạng thái khí thế bức người này rất giống nhau, khiến người ta không kìm được mà im lặng.
"Ha, nghe nói Ân Cửu Tiêu có được đan dược, thân thể muốn tốt hơn, ngay cả Ngụy Lâm cũng đã quay về. Thiên chi kiêu tử của Ân gia muốn khôi phục, thật là một chuyện tốt. Nhưng nếu không có ta, Ân Cửu Tiêu có được ngày hôm nay sao? Thật là qua cầu rút ván!" Lâm Thanh Ngân giận dữ nói. "Các ngươi còn muốn giấu diếm sao? Tưởng ta không biết gì à? Tốt nhất là nói rõ ràng. Những thứ Hải Hồn Thành muốn vẫn luôn ở trong tay ta. Ân gia còn có thể cho các ngươi cái gì?"
Cậu tiếp tục tiến lại gần hơn một chút, ngữ khí chìm xuống: "Cho nên, Bạch phó hội trưởng, ngươi tốt nhất là nói rõ với ta."
Vẻ mạnh mẽ của Lâm Thanh Ngân khiến ngay cả Bạch Mộc Xuyên cũng phải nghiêm túc.
Nói đến nước này, toàn bộ kế hoạch của ông ta đã thành công. Đương nhiên cũng không cần phải giấu diếm.
"Nếu là Lâm thiếu đông gia tự mình phát hiện, thì không tính là ta thất hứa," ông ta lắc đầu, với vẻ rất bất đắc dĩ. "Ta nói thật, Nhuỵ Quang Phù Liên vốn là thứ muốn tặng cho ngài, nhưng không biết là ai đã tiết lộ tin tức, khiến Ân gia biết trước.
Ta thật sự không biết. Bọn họ hoàn toàn không nói cho ngài, cũng không biết Hồng Viên Mạch kia không phải do đường đường chính chính làm ra. Ta cứ tưởng phu phu các ngươi, tìm ai cũng như nhau, nhưng không ngờ a..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play