Hơi lạnh dần tan, băng tuyết cũng theo đó mà rã ra. Du Hoan nên trở về nhà họ Phó.
Triệu Dương từng muốn đưa hết tiền cho cô, để cô yên tâm ở nhà hưởng thụ, anh nuôi được. Nhưng Du Hoan không muốn trở thành một kẻ chỉ biết ăn bám, sớm muộn gì cũng bị coi thường.
Vì thế cuối cùng, Triệu Dương vẫn đưa cô về.
Lúc ấy, Triệu Dương đã mua một chiếc xe hơi. Với anh, tiền mua xe sớm đã chẳng còn là chuyện gì lớn, chỉ là trước đây sống trong thôn, không có nhiều chỗ để dùng, phô trương cũng chẳng cần thiết.
Xe dừng lại trước cổng nhà họ Phó.
Du Hoan vì dậy sớm mà ngủ gật ở băng ghế sau, chẳng chút phản ứng. Triệu Dương đi vòng sang một bên, mở cửa xe, khẽ chọc vào tay cô.
Gò má cô gái ngủ say đỏ ửng, đôi mắt hé mở mơ màng, không quá tình nguyện bắt lấy ngón tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT