Khi đó còn thịnh hành việc gọi điện thoại để tra điểm thi. Sáng sớm, mẹ Trương đã ra thị trấn, xếp hàng chờ gọi, nghe được điểm rồi, chỉ cần so với người bên cạnh một chút, cũng biết con gái mình chẳng còn hy vọng.
Thật ra cũng chẳng đến nỗi quá bất ngờ.
Từ nhỏ, vợ chồng họ đều phải đi làm xa, không ở nhà kèm cặp nên Hoan Hoan chẳng tạo được thói quen học hành tốt. Bà nội thì bận việc nhà trên dưới, cũng chẳng còn sức đâu mà để mắt đến chuyện học. Quan trọng nhất là cha nó vốn đầu óc không được lanh lợi, cả nhà con gái này vốn dĩ cũng chẳng tính thông minh, học hành thì tự nhiên không thể nào thông suốt như người ta.
Nghĩ tới nghĩ lui, điều làm khó nhất chính là phải ăn nói sao với người trong nhà.
Bố mẹ Trương bàn bạc cả buổi, lúc về còn mua một đống đồ ngon. Bà nội thương cháu, tự nhiên sẽ chẳng nỡ trách mắng nặng lời. Chỉ có điều, chính họ thì lại lo con gái nghĩ quẩn, rồi buồn bã đau lòng không vượt qua được.
Hoan Hoan từ nhỏ sống trong nhà, chưa từng trải qua chuyện nào to lớn như thế này.
Bố mẹ Trương mặt ủ mày chau mà trở về, ngang qua cửa nhà bà Triệu liền ghé vào, hỏi xin kinh nghiệm. Triệu Dương lúc đó đang ở nhà sửa đồ, nghe vậy liền thấy lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play