Đã qua một khoảng thời gian, Thịnh Minh Phú vẫn chưa chịu để cô gặp mẹ mình.
Du Hoan chờ mãi không nổi, trong lòng thấp thỏm sợ mẹ vì không thấy cô mà suy nghĩ lung tung.
Sáng sớm hôm sau, lần đầu tiên Du Hoan mở mắt sớm hơn cả Thịnh Minh Phú.
Trong cơn ngái ngủ, cô nghiêng người về phía anh, cánh tay khẽ đặt lên người anh. Bị động tĩnh làm tỉnh, Thịnh Minh Phú mơ màng đưa tay vỗ nhẹ, tưởng rằng cô gặp ác mộng.
Nào ngờ, cô chỉ đơn giản là không chịu nằm yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT