Ăn cơm xong, Bỉnh Ôn Cố cầm chén đũa mang đi, không bao lâu bên kia Bỉnh gia những người khác cũng ăn xong, liền cùng nhau rửa dọn sạch sẽ, những việc này hắn không xen vào. Trong lòng hắn chẳng hề có chút ngượng ngùng, hiện nay cả nhà Bỉnh gia đều nhờ hắn dưỡng nuôi, lẽ nào còn muốn hắn hầu hạ từng người?
Hắn trở lại phòng, cũng không cùng Nam Cẩm Bình đùa giỡn, không phải là không muốn, một kẻ độc thân đã trải qua hai trăm năm năm mươi tuổi xuân, há có thể không nghĩ đến chuyện này sao? Bất quá hiện tại hắn không có thời gian, vì phu lang sau này có thể quang minh chính đại, không bị người chê cười giễu cợt, hắn phải đọc sách, lo chuyện khoa cử.
Bỉnh Ôn Cố bày ra mấy quyển sách mới mua trở về mà đọc, Nam Cẩm Bình thì ngồi bên cạnh vẽ lại bảng chữ mẫu, viết được vài nét, chẳng bao lâu đã bỏ bút, gục lên bàn không nhúc nhích.
Bỉnh Ôn Cố dạy y nhận mặt chữ, y đều nhận ra và biết viết, nhưng khi thực sự bắt tay viết thì lại thấy nhàm chán.
Bỉnh Ôn Cố tuy chuyên tâm đọc sách, nhưng rất nhanh đã nhận ra điểm này, bèn buông sách.
“Ta quấy rầy ngươi sao?” Nam Cẩm Bình áy náy hỏi.
Tuy rằng y vốn không tin Bỉnh Ôn Cố có thể thi đậu, nhưng làm ồn người đang đọc sách chung quy vẫn không phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play