Hiện tại trong nhà tháng ngày đã thực hảo, Lương thị cũng bởi đó mà tự tin đủ đầy. Tuy rằng của cải không phải do lão phu phụ hai người bọn họ thân mình kiếm ra, nhưng Đại Lang lại đem phòng ốc sang tên dưới danh nghĩa song thân, đó liền thành sản nghiệp của bọn họ.
“Không cần phải tiếp, trong nhà đại nương tử đã trở về, khi nào đến phiên một con dâu nhỏ nhoi định đoạt chủ ý.” Lương thị giờ phút này trong lòng khí thế mười phần, mấy ngày nay chỉ bởi chuyện phòng ốc như vậy, liền đã có không dưới mười hộ đến cửa dò hỏi hôn sự của Bỉnh đại nương.
Thậm chí còn có người lặng lẽ ngỏ lời, hỏi xem Bỉnh Tam Lang có phải cũng hòa li hay chăng, nếu quả thật là hòa li, có thể giới thiệu cho hắn một mối hôn sự khác.
Lại có người dò hỏi Bỉnh Tứ Lang, nhưng nhiều nhất kẻ hỏi vẫn là về phần Bỉnh Ôn Cố, ai nấy đều cảm thấy hắn thật xứng đôi với một tiểu ca nhi, chỉ đáng tiếc nhân duyên còn chưa thành.
Bất quá, nếu hỏi tới Bỉnh Ôn Cố, Lương thị liền nửa câu cũng không dám đề cập cùng hắn, chỉ thẳng tay đuổi hết ra ngoài.
Bỉnh Tam Lang thấy nương nhà mình không chịu buông tay, hơn nữa dường như còn giận dữ, thì không khỏi hoảng hốt, vội vã nói: “Nương, Tiền thị theo nhi tử đã hơn bốn năm năm, hài tử cũng đã sinh được hai đứa, từ trước đến nay nhà nghèo khó, nàng chưa từng chê bỏ nhi tử. Nay trong nhà đã khấm khá, nhi tử há có thể một chân đá nàng ra ngoài? Như vậy chẳng phải quá đỗi lòng lang dạ sói hay sao.”
Lương thị thần sắc vững vàng, lời lẽ đĩnh đạc: “Cũng không phải là nhà ta đuổi nàng, chính nàng tự mình không chịu tiếp nhận chuyện đại nương trở về, một hai phải ly thân. Dù có truyền ra ngoài, cũng sẽ chẳng ai nói ngươi là kẻ lòng lang dạ sói, ngươi cứ yên tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT