Bỉnh gia ngói xanh tường gạch, nhà cửa khang trang chỉnh tề, trong thôn coi như thánh địa đánh tạp. Thôn nhân thay phiên kéo tới tham quan, người ra kẻ vào náo nhiệt chưa từng ngớt.
Những kẻ ấy, Bỉnh Ôn Cố căn bản không để trong mắt, cũng chẳng buồn ra tiếp đãi. Hắn một mực giam mình trong thư phòng, ai nấy đều kiêng kị không dám quấy nhiễu. Có kẻ lỗ mãng muốn xen vào xem thử, đều bị người Bỉnh gia ngăn trở ngoài cửa.
Thôn nhân, hắn có thể bỏ mặc; duy chỉ Nam Cẩm Bình, mới là tâm đầu huyết nhục của Bỉnh Ôn Cố.
Bỉnh Ôn Cố hớn hở chạy sang Nam gia, tìm được Nam Cẩm Bình, liền gọi: “Cẩm ca nhi, nhà ta phòng ốc đều dựng xong rồi, ngươi muốn qua xem không? Nơi nào không vừa ý, chỉ cần ngươi nói, ta sẽ bảo người tu chỉnh.”
Nam Cẩm Bình nghe tới mấy chữ “nhà ta phòng ốc”, mặt lập tức đỏ bừng. Hai người bọn họ còn chưa thành thân, Bỉnh Ôn Cố nói lời ấy, chẳng phải là lưu manh sao?
Bất quá, trong lòng hắn lại không thấy chán ghét, ngược lại dâng tràn vui sướng. Này đủ tỏ rõ Bỉnh Ôn Cố đem hắn đặt vào tâm khảm, tương lai từng chốn từng nơi đều có phần của hắn.
“Ta đều đã xem qua rồi.” Bởi khi Bỉnh gia khởi công xây nhà, nam nhân Nam gia đều tới giúp, Nam Cẩm Bình cũng chẳng ít lần mượn cớ mà chạy tới, có thể nói từng viên ngói từng mảng tường, đều dưới mắt hắn mà dựng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play