“Ngươi… sư phụ ngươi muốn quỵt nợ, chạy mất rồi.” Cố Thanh Tịch nói với vẻ mặt trơ ra như gỗ.
“Cái gì?!” Từ Bảo Châu kinh hãi biến sắc, “Sư phụ ta vì tránh nợ mà bỏ chạy sao?” Trong lòng thầm nghĩ: Không ngờ người lại là loại sư phụ như vậy. Chỉ là mấy viên linh thạch thôi mà, chẳng lẽ khó đến vậy?
“Haa…” Cố Thanh Tịch thở dài. Nàng cảm thấy lòng mình thật mỏi mệt, chẳng buồn nói thêm gì. Thực ra nàng cũng không thật sự định bắt Dữu sư thúc trả tiền, chỉ là muốn trêu chọc ông một chút, ai ngờ Dữu sư thúc lại chạy nhanh như vậy, đến giờ nàng vẫn chưa biết được Tiểu Bảo rốt cuộc là linh điểu gì.
“Sư phụ ta thiếu ngươi bao nhiêu, để ta trả thay cho.” Từ Bảo Châu hào phóng nói.
“Một trăm ba mươi triệu.” Cố Thanh Tịch mặt không biểu cảm, tròng mắt đờ đẫn nhìn Từ Bảo Châu lạnh lùng nói.
“Uống trà không? Đây là linh trà thượng phẩm, lần trước đại sư huynh ta hiếu kính sư phụ đó.” Từ Bảo Châu lập tức cười chân thành, khéo léo đổi đề tài.
Nhà nàng vốn giàu, tiền tiêu vặt cũng không ít. Nhưng một năm tiêu vặt cũng chỉ hơn hai triệu linh thạch thôi, một trăm ba mươi triệu sao? Có nhịn ăn nhịn uống thì cũng không biết đến năm nào tháng nào mới góp đủ. Bảo sao sư phụ vừa rồi chạy nhanh như vậy. Cái này đâu phải chuyện mấy viên linh thạch… Đổi lại là nàng, nàng còn chạy nhanh hơn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT