Tất nhiên là lão muốn có người dạy dỗ con tiểu ma đầu này một trận cho biết mùi chứ sao nữa! Vạn Linh Lão Tổ âm thầm gào lên trong lòng, nhưng không dám nói ra. Đành cắn răng nuốt giận, cố gắng thể hiện vẻ ngoan ngoãn hết mức.
“Đương nhiên là không rồi! Ta và ngươi vinh cùng vinh, tổn cùng tổn mà, chúng ta là một thể, tất nhiên là mong ngươi tốt lên rồi.” Vạn Linh Lão Tổ vội vàng thể hiện lòng trung thành. Nhưng trong lòng thì khổ không nói nên lời, không thể đắc tội với tiểu ma đầu này được, lỡ như nàng không chịu giúp mình đào đồ nữa thì coi như xong đời. Những thứ kia với lão mà nói, quá mức quan trọng.
Đúng lúc này, một nữ đệ tử của Vô Thượng Tông tay cầm trường kiếm, bước về phía Cố Thanh Tịch, ánh mắt nhìn nàng lạnh lẽo như băng.
“Ô hô? Không phải chứ? Nữ tu kia định thật sự ra tay với ngươi đấy à?” Vạn Linh Lão Tổ la oai oái trong đầu.
Ai đánh ai còn chưa chắc đâu. Cố Thanh Tịch khẽ cong môi cười, nhưng không nói ra thành lời.
“Ngươi là đệ tử của Thiên Thanh Tông? Giao đấu một trận, dám không?” Nữ đệ tử kia vẻ mặt ngạo mạn nhìn Cố Thanh Tịch, giọng lạnh như băng.
Những nữ đệ tử khác đều đầy mong chờ nhìn nàng ta, rõ ràng nữ tu này là người có tu vi cao nhất trong đám đó. Họ đang mong đợi điều gì? Dĩ nhiên là mong nàng ta dạy dỗ vị đệ tử Thiên Thanh Tông kia một trận rồi. Một môn phái nhỏ nhoi như thế mà cũng dám tới đây xem bọn họ luyện kiếm, chưa nói đến chuyện học lén, lại còn khiến Đại sư huynh phạt mấy sư huynh khác. Đệ tử tới kiếm chác thế này đúng là đáng ghét. Huống chi dung mạo lại đẹp đến mức khiến người khác không thể không ganh tị, hơn xa tất cả bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT