“Ông nội ta là luyện đan sư, cha ta cũng là luyện đan sư nhưng bọn họ đều quá yếu. Tuy có không ít người bảo vệ an toàn cho họ nhưng ta lại cảm thấy khó chịu. Ta không muốn đem sự an nguy của mình gửi gắm vào người khác, dù đó có là hộ vệ trung thành đến mấy cũng không được.
Ta không muốn dựa vào người khác, ta muốn dựa vào chính mình. Ta không muốn trở thành luyện đan sư, ta muốn trở thành kiếm tu!
Một kiếm vang danh, một kiếm định thiên hạ!”
Phong Hà Điềm nói với giọng kiên định, ánh mắt cứng cỏi.
Cố Thanh Tịch “bốp bốp bốp” vỗ tay: “Khí phách lắm, ta ủng hộ ngươi.”
Liễu Không: “…” Nhưng mà có thiên phú luyện đan như vậy lại không luyện đan, giới tu chân thật sự đã mất đi một luyện đan sư lợi hại. Nhưng mỗi người đều có chí hướng riêng, y sẽ không mở miệng khuyên gì.
“Ôi chao, Thanh Tịch, ngươi không biết đâu, có lần cha ta ra ngoài, gặp hai phe đánh nhau bị liên lụy. Hộ vệ bảo vệ ông ấy chạy, sau đó trực tiếp kẹp ông ấy vào nách y như kẹp một con gà con, hoàn toàn mất hết hình tượng. Còn đâu dáng vẻ phong nhã xuất trần, ung dung tiêu sái thường ngày nữa?” Phong Hà Điềm bĩu môi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT