“Đúng vậy, ta biết mà. Ta có thuật đọc tâm.” Cố Thanh Tịch cười to hơn nữa.
Vị hòa thượng nhỏ này thật dễ thương đến mức không chịu được, thật ra nghĩ cũng hiểu được, người có thể dạy ra một hòa thượng sống động, gần gũi như vậy hẳn là người rất thú vị.
Không, không nên nói là dạy ra tính cách đó, mà là bản tính của hòa thượng vốn đã như thế, sư phụ dạy dỗ chẳng hề bóp chết hay đàn áp bản tính ấy, mà để y giữ được tâm nguyên sơ. Một vị sư phụ như vậy thật tốt.
Ừm nhưng vẫn là sư phụ của ta là nhất. Cố Thanh Tịch thầm nghĩ thêm một câu.
“Ê ê, Cố thí chủ suy nghĩ lại đi, để ta theo cùng ngươi một đoạn, đợi ngươi gặp đồng môn rồi ta sẽ rời. Giờ ngươi một mình, ta cũng một mình, đi cùng cho có người chăm nom, thêm một người là thêm một phần lực lượng, ngươi thấy có lý không?” Liễu Không lại quay về chủ đề, giọng điệu khiến Cố Thanh Tịch chợt nhớ tới cái từ “giới thiệu” trong đầu.
“Được, vậy đi cùng trước.” Cố Thanh Tịch gật đầu đồng ý, thấy lời Liễu Không nói cũng có lý.
“Thế đi thôi đi thôi.” Liễu Không hí hửng chạy theo bên Cố Thanh Tịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT