Hình như đang đeo một chiếc đồng hồ đẹp ghê… Cố Thanh Tịch nghĩ thầm, mắt nhìn viên ngọc xinh đẹp nơi cổ tay.
“Ta đi luyện kiếm, chờ ta trở về.” Cơ Vô Ngân nói xong liền chạy đi.
Chỉ còn Cố Thanh Tịch đứng nguyên tại chỗ, chăm chú ngắm “chiếc đồng hồ” nơi cổ tay mình.
“Là nghịch lân của người tộc Giao Nhân!” Giọng của Vạn Linh Lão Tổ bất chợt vang lên, đầy vẻ kinh ngạc, “Không ngờ tiểu tử kia lại đem nghịch lân của mình tặng cho ngươi. Hơn nữa màu sắc của mảnh vảy này…”
“Nghịch lân?” Cố Thanh Tịch thật sự giật mình. Giao Nhân cũng có nghịch lân sao? Nàng chỉ từng nghe rồng có nghịch lân, hình như rắn cũng có. Vậy Giao Nhân cũng có ư?
“Đúng vậy nhưng không phải Giao Nhân nào cũng có, chỉ hoàng tộc Giao Nhân mới có thôi.” Vạn Linh Lão Tổ cũng đầy nghi hoặc, “Cha mẹ của bán Giao Nhân này rốt cuộc ai là Giao Nhân? Hoàng thất Giao Nhân sao có thể để mắt đến nhân loại, lại càng không thể sinh con với nhân loại? Còn màu sắc của mảnh vảy này…”
“Màu sắc thì sao?” Cố Thanh Tịch nghe thấy Vạn Linh Lão Tổ hai lần định nói rồi lại thôi khi nhắc đến màu sắc mảnh vảy, không khỏi tò mò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT