“À? Hắn không dùng toàn bộ thực lực, là để nhường ngươi sao?” Từ Bảo Châu nhíu mày hỏi.
“Không phải.” Cố Thanh Tịch hơi lộ ra vẻ khó nói, vị sư huynh kia rõ ràng là gánh nặng hình tượng quá nặng, dùng cách nói mà Từ Bảo Châu hiểu được chính là: “Hắn muốn giữ thể diện, cảm thấy lăn lộn khắp nơi sẽ làm mất hình tượng, nên về sau dứt khoát nhận thua.”
Từ Bảo Châu: “…” May mà đây không phải là lúc gặp nguy hiểm sinh tử ở bên ngoài, nếu là vậy, chẳng phải vị sư huynh này sẽ vì sĩ diện mà thua sao? Thế thì chẳng phải là chết chắc à? Không thể nào đâu, đến thời khắc sinh tử, mấy thứ như thể diện… còn cần nữa sao?
“Đói bụng chưa?” Cố Thanh Tịch đưa tay xoa cái đầu nhỏ của Cơ Vô Ngân hỏi.
Cơ Vô Ngân lắc đầu, chỉ vào túi đồ ăn trong lòng mình, lại chỉ sang Từ Bảo Châu. Ý là đồ ăn này Từ Bảo Châu tặng.
“Thế con đã cảm ơn người ta chưa?” Cố Thanh Tịch nghiêm mặt hỏi.
Cơ Vô Ngân còn chưa trả lời, Từ Bảo Châu đã cười nói: “Cảm ơn rồi, con của ngươi rất biết lễ phép.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT