Lục Xuyên khẽ chớp đôi mắt, hắn vốn chẳng ngờ Đường Chính lại thực sự say mê nghiên cứu nông cụ đến thế.
Hắn nâng chén rượu, hướng về Đường Chính cười nói:
“Kính ngươi một chén, vì tấm lòng nghĩ đến bá dân.”
Đường Chính cũng nâng chén, trên mặt thoáng ửng đỏ, mang theo nụ cười thẹn thùng:
“Không dám nói vì dân, chỉ là sở thích nhất thời mà thôi.”
Tô Mạc, Tịch Đông cũng lần lượt nâng chén. Tô Mạc cười ha hả:
“Ngươi chí thú này, còn tốt hơn bọn ta nhiều, chí ít cũng có thể thay người đời chia sẻ một phần lo toan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT