Tạ Ninh thoạt đầu là sửng sốt, kế đó liền mỉm cười, ôm lấy Tiểu Khê, giọng ôn hòa nói: “Đương nhiên là sẽ không. Chúng ta báo chí vốn dĩ làm ăn rất tốt, sao có thể bán không ra. Mỗi lần ra tân kỳ, các ngươi chẳng phải đều bán được rất nhiều báo sao?”
Tiểu Khê vòng tay ôm cổ Tạ Ninh, gương mặt non nớt nhăn lại, trong mắt ngập đầy lo âu mà thưa: “Nhưng mà… chúng ta còn tồn lại thật nhiều, chưa bán hết a.”
Thấy Tiểu Khê nhíu mày dáng vẻ quá đỗi đáng yêu, Tạ Ninh không nhịn được, đưa tay nhéo nhéo đôi má phúng phính ấy.
Tiểu Khê giật mình vội che mặt, giọng ngọng nghịu vì bị bóp má mà kêu: “Ninh công tử, phốc nháo nữa là hư mặt Tiểu Khê mất, Tiểu Khê đau lắm a!”
Từ khi theo ca ca vào báo xã, ngày ngày ăn ngon ngủ yên, Tiểu Khê trắng trẻo mũm mĩm hơn trước không ít. Lại được Lê Tinh chăm chút tẩy rửa sạch sẽ, tính tình mềm mại hiền hòa, dáng vẻ đáng yêu khiến từ trên xuống dưới báo xã đều thương thích. Như lời Lục Xuyên thường nói, Tiểu Khê chính là bảo bối đoàn sủng của báo xã.
Đến ngay cả Vinh Trai tiên sinh, xưa nay tính tình nghiêm, nay đối với Tiểu Khê cũng ôn hòa đi mấy phần. Từ sau khi đảm nhận chức phó chủ biên báo xã, ông không chỉ phải gấp rút biên soạn 《Tu Tiên Truyện》, còn phải xử lý trăm việc lớn nhỏ trong báo xã, bận rộn đến nỗi không ngơi tay.
Khác hẳn dáng vẻ hiền hòa khi trước ở quán trà thuyết thư, giờ vì bận bề bộn mà tính tình nóng nảy hơn nhiều, phóng viên và tiểu đồng phát báo chính là những người đầu tiên hứng chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play