*
Hôm nay Tạ Ninh bỗng nhận ra, Lục Xuyên tựa hồ chẳng giống như mấy ngày trước.
Nguyên do bởi mấy bữa trước tại chùa Tướng Quốc phát sinh biến cố, nên trong khoảng thời gian này, Lục Xuyên đều chuyên tâm học tập, chẳng những tại Quốc Tử Giám gắng sức dùi mài, mà ngay cả khi về đến gia môn, cũng không chịu buông lơi nửa khắc.
Mỗi ngày ngoại trừ ăn uống rửa ráy, thì đều cặm cụi luyện chữ, đọc sách, viết văn, Tạ Ninh ở chung một thư phòng cùng hắn cũng có thể cảm nhận rõ sự cần mẫn khắc khổ ấy.
Vốn dĩ ngày thường, khi học hành tạm nghỉ, Lục Xuyên vẫn thường bước qua bên chỗ Tạ Ninh, hoặc dõi mắt nhìn tiến độ công việc của y, hoặc cầm lấy một bản thảo trong tay y mà xem qua, đôi lúc buông vài lời bình, coi như thư giãn tâm thần.
Tự nhiên cũng có khi Tạ Ninh lại bước sang chỗ hắn, những lúc vì duyệt bản thảo mà chán ngán mỏi mệt, chỉ cần ngẩng đầu ngó qua dáng vẻ trầm tĩnh thong dong của Lục Xuyên lúc đọc sách, liền bị khí chất ấy làm cho lây nhiễm, từ đó tâm cũng dần dần lắng xuống.
Theo lời Lục Xuyên, đó là bổ sung nguyên khí, khiến bản thân có thêm nghị lực mà tiếp tục bước đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play