Tám giờ tối, Cao Dương ăn cơm cùng bố xong, ngồi trước giường bệnh trò chuyện với ông.
Chủ yếu là bố hắn thao thao bất tuyệt, còn Cao Dương thì kiên nhẫn lắng nghe.
Thời gian nằm viện, bố hắn buồn bực muốn chết, lướt Douyin mãi cũng chán. Bình thường ông vốn là người nói nhiều, gặp người quen ngoài đường có thể tán gẫu cả buổi trời.
Ban đầu, bố hắn còn an ủi con trai, cùng con vẽ ra một tương lai tốt đẹp, luôn miệng nói chờ mình đi lại được sẽ tiếp tục kiếm tiền nuôi gia đình, đợi Cao Dương thi đỗ đại học tốt sẽ đưa cả nhà đi Maldives chơi.
Nhưng nói một hồi, bố hắn vẫn không kìm được mà nói ra nỗi lòng.
Ông không ngốc, ông biết tình hình sức khỏe của mình, e là khó mà đi lại được. Năm nay xưởng chế biến thực phẩm ở quê làm ăn cũng không tốt, chú Khánh cũng đã gọi điện mấy lần, mấy khoản nợ lớn đều không đòi được, công nhân trong xưởng bị nợ lương hai tháng nên đã đình công, thêm vào đó hai năm nay mấy công ty thực phẩm lớn không tiếc tiền phá giá, đã ép chết không biết bao nhiêu doanh nghiệp nhỏ.
Nói đến cuối, sắc mặt bố hắn rầu rĩ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT