Nhìn sợi dây đỏ xuất hiện trên cổ tay nhưng Âu Dương Hân Lan vẫn chưa tỉnh lại, Lăng Hướng Minh câm nín hỏi: “Sao vậy?”
Phương Trị mắt đỏ nhìn về phía Thư Diệp.
“Lan tỷ không giống như ngươi, người thường xuyên trải qua huấn luyện, lượng hô hấp lớn.” Thư Diệp nhìn Âu Dương Hân Lan, so sánh với Lăng Hướng Minh, lập tức nghĩ ra nguyên nhân, “Đối với ngươi mà nói, nhịn thở một phút, mất ý thức chỉ là vài giây, nhưng đối với Lan tỷ mà nói chỉ có thể nhịn ba mươi giây, mất ý thức thì kéo dài đến một phút.”
Mà trường hợp sau, đợi đến thiếu oxy dẫn đến não chết, cho dù cứu sống, cũng chỉ là người thực vật.
Lời còn chưa dứt, nhưng người ở đây đều hiểu.
Phương Trị không muốn mất đi hy vọng cuối cùng, nghe Thư Diệp nói, giọng hắn khàn khàn, đáy mắt là sự tuyệt vọng vô tận, nhưng mơ hồ vẫn còn một tia hy vọng sắp tắt, “Lan Lan nàng ngày bình thường vẫn luôn tập thể dục…”
Thư Diệp nhíu mày, liếc nhìn Lăng Hướng Minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play