“Ngươi buông ra, khụ khụ, ngươi thả ta ra! Khụ khụ!”
Thư Diệp sửng sốt một chút, tiếp đó cười lạnh, “thì ra là thế, ta nói sao ngươi cứ vội vã ra ngoài, nguyên lai ngươi cũng giống Phương bác sĩ, sắp chết.”
Mái tóc vàng quay đầu nhìn về phía quỷ ho khan cách đó chỉ mấy bước, cùng hắc vụ mục nát ẩn giấu đi theo quỷ ho khan, càng thêm hoảng sợ, “ngươi thả ta ra, chúng ta cùng rời đi! Lại không buông ra, hai chúng ta đều phải chết!”
Thư Diệp lại có chút nghe không rõ.
Nàng vốn đã bị thương không nhẹ, cộng thêm vận động dữ dội trên đường đi, lúc dây dưa với mái tóc vàng còn bị đá vào đầu mấy lần, giờ cảm thấy rất lạnh nhưng thân thể lại nóng lên, tai ù ù, tay ôm bắp chân mái tóc vàng dần dần yếu đi.
Mái tóc vàng cảm thấy Thư Diệp thả lỏng trong chốc lát, nhanh chóng rút chân bò dậy, trong mắt còn mang theo niềm vui sắp trốn thoát và sự hận ý đối với Thư Diệp, nhưng nhìn thấy quỷ ho khan tới gần, ngay cả lời chế nhạo cũng không kịp nói, liền muốn chạy về phía cửa cách đó một bước.
“Đạp, đạp ~!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play