Thư Diệp nhíu mày, “Ngươi làm vậy là muốn ta gánh tội sao?”
Một lát nữa đợi cái vị giáo sư này rời khỏi vũng máu, cuối cùng chỉ còn lại mình nàng sống sót ở đây, chẳng phải sẽ thành kẻ đầu sỏ gánh tội sao?
Thấy nàng không chút để ý đến sự sống chết của những người này, mà lại càng để ý đến chuyện gánh tội, giáo sư nhìn nét mặt của Thư Diệp, từ khóe mắt đều hiện lên sự yêu thích của trưởng bối dành cho vãn bối, còn có chút tiếc nuối.
“Cho nên ta đã làm đúng khi để người chuyên chăn dê lúc ấy ngã ở cổng lầu số bảy một tháng, để máu của hắn nhỏ giọt từ từ chảy khô. Nếu như lúc ấy hắn không nhìn ra tiềm năng và tâm tính còn là người bình thường của ngươi, Hắc Dương lâu cũng sẽ không thiếu hụt thiên tài như ngươi. Thật đáng tiếc… Nghĩ lại, lúc ấy trừng phạt hắn vẫn còn quá nhẹ.”
Nói rồi, hắn đột nhiên đưa tay.
Hắn đi ra khỏi vũng máu, bắt đầu chậm rãi cuộn lại, sau đó một cỗ thây khô từ đó phiêu lên, đồng thời, huyết dịch trong vũng máu như nước chảy rót vào cỗ thây khô.
“Tê! Hô, hô!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT