Làm người ta thở không ra hơi, xóc nảy đến mức chẳng ngừng được một khắc, kéo dài như thể vĩnh viễn không có điểm dừng.
Cẩu Phú Quý trong khoang nhộng nhìn thấy không ít người vì không chịu nổi sự chấn động dữ dội mà kêu thét thất thanh, ôm đầu khóc rống, thậm chí có kẻ mặt mày tái mét rồi ngất lịm đi. Có lẽ, vào lúc này mà hôn mê được cũng là một loại hạnh phúc. Ngay cả cậu, tự nhận mình thể chất không tồi, lúc này cũng khó mà khống chế nổi cơn buồn nôn cuộn trào nơi dạ dày.
Mỹ nhân Phú Quý cắn răng tìm niềm vui trong khổ, nghĩ thầm: “Bọn họ bây giờ mới thực sự được trải nghiệm sóng cuộn ngọc châu chứ gì? Đùa thôi, một khi sóng cuộn thật sự nổi lên thì chẳng có viên ngọc nào toàn vẹn mà đi xuống cả.”
Cậu ôm bụng, quay đầu nhìn về phía Tạ Thiên Lang. Ít ra nếu bản thân khó chịu, mà nhìn thấy người khác cũng khó chịu thì cảm giác thống khổ sẽ vơi đi đôi chút. Nhưng cậu nhanh chóng thất vọng.
Bên khoang nhộng sát vách, người sói kia nằm thoải mái như thể đang yên vị trong quan tài của ma cà rồng, mặc cho cả con tàu bị sóng thần vần vũ như trò chơi, anh ta vẫn hai tay khoanh trên bụng, mặt không lộ chút khó chịu nào.
Cẩu Phú Quý lại ôm bụng, càng muốn nôn ra. Cậu nhìn Tạ Thiên Lang, ánh mắt càng thêm u oán. Có lẽ ánh nhìn này mang lực sát thương, bởi Tạ Thiên Lang vốn nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng mở ra, bắt gặp gương mặt tái nhợt như sắp nôn của cậu, anh ta khẽ cười, rồi giơ tay tạo thành dáng trảo, chỉ về một điểm bên cạnh cổ.
Ban đầu Cẩu Phú Quý còn chưa hiểu hắn định khiêu khích hay chế nhạo gì. Nhưng rất nhanh, cậu ngộ ra, nhướng mày, ánh mắt vừa nghi hoặc vừa háo hức muốn thử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play