Rái cá biển Phú Quý bị Tạ Thiên Lang nhéo đến phát chậm cả phản xạ, toàn thân khó chịu.
Cậu gần như dồn hết sức lực để thoát khỏi bàn tay to kia, nhưng vô ích sau khi biến thành rái cá biển, cơ thể cậu đã thu nhỏ hơn một nửa, mà bản thân loài này vốn chẳng có sức mạnh gì ghê gớm. Người ta chỉ là một tiểu bảo bối biết xoa mặt phơi nắng thôi mà!
Giãy mãi không được, rái cá biển Phú Quý tức tối gào lên với Tạ Thiên Lang. Dĩ nhiên cậu không ngu đến mức phun ra tiếng người để lộ bí mật bàn tay vàng, thậm chí cậu còn quyết định: chỉ cần đang ở dạng rái cá biển và còn ở cùng mấy người này, cậu tuyệt đối sẽ không biến lại thành người.
Vì thế, tiếng gào giận dữ từ lồng ngực cậu vang lên chẳng phải mấy câu “Đm nhà ngươi”, “Ta là cha ngươi” gì đó, mà là những tiếng kêu khó tả thuộc về rái cá biển.
“A nha nha...... a a ngao!!”
Dù cố gắng hết sức, âm thanh ấy vẫn lạc lõng, chẳng có chút uy hiếp nào.
Tạ Thiên Lang nhìn con rái cá biển trong tay mình đang vùng vẫy, kêu la, thậm chí còn giơ đôi móng vuốt ngắn cũn lên định cào anh, liền nhướng mày. Vật nhỏ này vóc dáng thì bé, nhưng tính tình lại chẳng nhỏ, sờ vào thấy trơn bóng, sống động, còn có chút sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT