Ngày 26 tháng 8, sáng 8 giờ, bên ngoài đường hầm mưa vẫn ào ào rơi lộp bộp, dày đặc như một bản nhạc nền dài dằng dặc, nghe lâu rồi thành thói quen.
Trong đường hầm, sau một đêm hoảng sợ và đau đớn, hầu như chẳng ai ngủ ngon được. Vừa phải trấn an người nhà bị thương hoặc kinh hãi, vừa lo đàn sói hoặc mãnh thú trong núi lại mò đến, cả đêm mọi người chỉ dám nhóm lửa gà gật chập chờn.
Khi ánh sáng ban mai chiếu rọi, gần như ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là ánh sáng không chỉ mang lại cảm giác an toàn, mà còn phơi bày những vết máu loang lổ chẳng thể che giấu dưới bóng đêm, cùng sự kiệt quệ sau khi dây thần kinh căng cứng suốt một đêm.
“Bác sĩ Lưu! Mau đến xem con tôi! Người nó nóng hầm hập, gọi mãi không tỉnh!”
“Bác sĩ Lưu! Tôi giống như phát sốt, chỗ anh còn thuốc hạ sốt không?”
Nghe tiếng kêu dồn dập quanh mình, Lưu Cẩm khẽ nhíu mày sau gọng kính. Hắn cùng bốn bác sĩ khác trong đoàn tàu đã thức trắng đêm, xử lý hết những người bị sói cắn. Nhưng sức người có hạn, mà thuốc men và dụng cụ lại quá ít ỏi. Đừng nói thuốc trị cảm, ngay cả băng gạc cũng đã cạn, chỉ có thể xé quần áo còn sạch tạm làm băng cầm máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT