Charles Weir là người đứng ra tổ chức triển lãm lần này. Ông không phải họa sĩ, nhưng trong giới giám định tranh thì danh tiếng rất lớn. Trước kia vợ ông cũng là một nhân vật có chỗ đứng trong giới hội họa, danh tiếng chẳng hề thua kém Chu Toàn. Tiếc rằng một tai nạn xe đã mang đi người phụ nữ giàu thiên phú ấy, cũng khiến con trai họ từ đó phải ngồi xe lăn.
“Chu gia gia.” Charles cất giọng bằng tiếng Trung lưu loát.
Chu Toàn vừa mới tiễn đám phóng viên, vào cửa liền thấy hai cha con họ, ông khẽ ho vài tiếng, cười bước đến: “Lâu rồi không gặp, Charles nhỏ.”
Đôi mắt thiếu niên sáng rực, không ngừng tìm phía sau Chu Toàn: “Chu gia gia, anh Cố Cửu có đến không?”
Lúc phóng viên phỏng vấn, theo thói quen bao năm nay, Quản Nhất và những người khác đều vây quanh Chu Toàn. Không ai chú ý đến Hứa Dã, cũng chẳng ai nghĩ cậu sẽ tự mình tách ra.
Chu Toàn ngoái lại, Thu Chức và mấy người kia cũng quay lại nhìn mới phát hiện phía sau trống trơn.
Người đâu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play