“Kia tiện nhân là người Tưởng gia, từ nhỏ đã xem thường chúng ta, chúng ta đối với nàng như vậy thì đã sao?
Nếu ngươi muốn trách, cũng nên trách mấy mẹ con nhà các nàng ba người toàn là khuỷu tay xoay ra ngoài. Nếu không phải như thế, chúng ta và tả tướng cũng đâu đến mức trở mặt!” Lăng Thanh Vi vừa ôm chặt đùi Lăng Trọng Khanh, vừa khóc lóc trách móc.
Thấy thế, Lăng Tích Thái cũng vội nói theo: “Cha, nương và muội muội đều nói không sai. Chúng ta mới là người nhà chân chính của người! Hiện tại là vinh cùng vinh, tổn cùng tổn, là một thể sống còn. Giờ không phải lúc giận chúng ta, mà là nên nghĩ cách làm sao để thần không biết quỷ không hay giải quyết huynh muội bọn họ!”
Cả nhà ngươi một lời ta một câu, cuối cùng cũng khiến cơn giận trong lòng Lăng Trọng Khanh dịu đi đôi chút.
Kỳ thực, hắn đến đây vốn là để tìm cách giải quyết vấn đề. Sự việc đã xảy ra, truy cứu cũng vô ích, điều quan trọng nhất bây giờ là xử lý hậu quả.
Thấy hắn đã nguôi ngoai phần nào, Hàn di nương vội cùng mấy đứa con hầu hạ hắn ngồi xuống, rót trà, xoa bóp, đấm chân, niết vai, đủ mọi cách lấy lòng.
“Vậy các ngươi có cách gì?” Lăng Trọng Khanh hỏi.
“Lão gia, lời hôm nay tiện nhân kia nói, cũng không biết thật hay giả. Nhưng dù nàng có nói dối, chúng ta lại không thể không coi là thật.
Cho nên, thiếp cho rằng, trước mắt cứ nên tìm cách trấn an nàng trước. Thiếp mang theo bạc cùng các con đến xin lỗi nàng, vừa để dỗ nàng nguôi giận, vừa dò la xem tả tướng có biết chuyện hay chưa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT