“Ngươi có đào thế nào cũng không ra. Cho dù bên ngoài có người giàu, nàng có thể vay được bao nhiêu chứ?”
“Bằng không thì làm sao đây? Trong tay người chỉ có năm trăm ngàn lượng, ta cùng ca ca, tỷ tỷ gộp lại cũng chỉ được mấy vạn lượng, như vậy làm sao đủ? Người đừng quên, nàng còn ra điều kiện phải giao tiền trước bữa trưa kia kìa!”
“Không bằng, chúng ta đi tìm phụ thân xin khoản bạc đó đi.” Lăng Tích Thái đề xuất.
“Trước kia khi ta đem đồ cưới lừa về đây, phụ thân các ngươi cũng không hề hay biết. Hắn vốn là hạng lòng lang dạ sói, coi của cải hơn mạng. Trước kia hắn còn chẳng được lợi lộc gì, hiện giờ làm sao có thể cam tâm lấy bạc ra giúp chúng ta?” Hàn di nương hừ lạnh.
Thế nhưng Lăng Tích Thái lại không đồng tình.
“Nương, không thể nói vậy. Giờ phút này, chúng ta đang cùng chung một kẻ địch.
Đúng là, con thừa nhận, lần này chúng ta hại Lăng Thanh Nguyệt, nhưng không giết được nàng, lại khiến chính mình rơi vào cảnh bị động. Chúng ta sợ tả tướng, chẳng lẽ phụ thân không sợ? Trong mắt con, người sợ nhất tả tướng chính là phụ thân.
Nếu chúng ta không thể giao ra bạc, người bên ngoài thật sự tìm đến tả tướng, bị phát hiện chúng ta hại huynh muội người ta, mà phụ thân lại ngồi nhìn không cứu, đến lúc đó, xui xẻo đâu chỉ một mình chúng ta!”
“Đại ca nói rất đúng!” Lăng Thanh Vân cũng phụ họa: “Lúc trước nếu không phải phụ thân ám chỉ việc đẩy rơi, chúng ta làm sao dám xuống tay?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play