Xích Diễm xoay người, đưa mắt nhìn khắp đám tiên gia đang vây xem, chỉ thấy gần như ai nấy đều bịt miệng nôn khan. Ngay cả Nam Cực tiên quân – kẻ vẫn luôn trầm mặc, lãnh tình, ngồi nghiêm trên ghế định trấn áp phạm nhân – lúc trông thấy cảnh tượng ghê tởm ấy, sắc mặt cũng bất giác tái nhợt.
Xích Diễm thầm nghĩ, để cho mọi người tiếp tục nhìn thứ này chẳng khác nào tạo nghiệp.
Hắn siết chặt bàn tay đang nắm của Vân Nguyệt, chăm chú quan sát thần sắc nàng, e rằng những hình ảnh buồn nôn kia sẽ khiến nàng hoảng sợ. Nhưng vừa nhìn, mày hắn liền chau lại — Nguyệt Nhi của hắn, ba nghìn năm độ kiếp không phải chuyện đùa. Đối diện cảnh này, nàng vẫn thản nhiên như chẳng hề xúc động.
“Ngươi không cảm thấy ghê tởm sao?”
Hắn vốn không lập tức bắt Minh mang đến giao cho nàng xử trí, chính là sợ sau khi chân thân gã bị bại lộ, nàng sẽ sinh tâm chán ghét. Cho nên mới giao cho đại trưởng lão đang chất chứa oán hận vô biên mà tra tấn trước, để bọn họ đến khi kết thúc chỉ cần nhận lấy kết quả. Nào ngờ Nguyệt Nhi của hắn lại kiên cường đến vậy.
Vân Nguyệt hờ hững hỏi lại: “Rất ghê tởm sao? Sâu độc vốn không phải đều như thế ư?”
Nghe nàng nói, Xích Diễm chỉ khẽ ho khan hai tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play