Lời của Bạch Cẩn Sơn như từng mũi kim châm vào lòng Minh, suýt nữa khiến nàng tức đến thổ huyết. Nàng lập tức quỳ xuống, nước mắt ngân ngấn:
“Đế quân, Minh Nhi đối với ngài một mảnh chân tâm, trời đất chứng giám! Nếu Minh Nhi có nửa phần bất trung, nguyện chết không có chỗ chôn! Khi nãy cũng chỉ là một lời đề nghị xuất phát từ lo lắng cho thân thể ngài mà thôi. Nếu đế quân không tin Minh Nhi, vậy có thể tự mình lấy Hỗn Nguyên Thiên Tinh ra bảo tồn. Đợi thân thể hoàn toàn khỏe mạnh rồi, lại để nó trở về thể nội cũng chưa muộn.”
“Hừ! Ai biết một khi chủ thượng lấy Hỗn Nguyên Thiên Tinh ra thì sẽ gặp phải chuyện gì?” Bạch Cẩn Sơn không chút nhượng bộ, cứng giọng đáp: “Chủ thượng, ngài hiện tại chẳng qua là cảm thấy thân thể không khỏe mà thôi, quá một thời gian, tự nhiên sẽ ổn. Nhưng nếu ngài tùy tiện lấy Hỗn Nguyên Thiên Tinh ra, vạn nhất xảy ra chuyện không thể lường trước… thì sao? Ngài đừng quên, ba ngàn năm trước, chúng ta là vì cớ gì mà ngã xuống!”
Nói tới đây, hắn hung hăng trừng mắt Minh: “Nếu nàng thật như lời nói yêu ngài như vậy, thì suốt ba ngàn năm qua, nàng đã ở đâu?”
Bạch Cẩn Sơn vừa dứt lời, Minh đã gần như bùng nổ, gào lên:
“Ngươi có ý gì? Ngươi chỉ là một tên hộ pháp nho nhỏ, lấy tư cách gì mà chỉ trích bản vương? Sau khi đế quân bị đào tâm, rơi vào luân hồi, ta nào biết ngài sống lại nơi đâu? Nếu ta biết, sớm đã tìm đến rồi, sao còn phải chờ tới bây giờ?
Đế quân! Ngài nhất định phải tin tưởng Minh Nhi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play