Gặp ánh mắt Xích Diễm lóe lên hàn quang nguy hiểm, Minh trong lòng dâng lên oán hận khôn nguôi. Hắn thuở trước từng vì Vân Nguyệt mà đem hơn một triệu năm pháp lực dâng hiến, nay đến mấy trăm ngàn năm pháp lực cũng keo kiệt không muốn cấp nàng. Nếu sớm biết hắn đối với nàng bạc tình đến vậy, hôm qua nàng chẳng bằng đem toàn bộ pháp lực giữ lấy làm của riêng! Nam nhân này, quả thật quá mức ích kỷ, đáng ghê tởm! Cách hắn đối đãi nàng và đối với Vân Nguyệt, chẳng khác chi trời với vực.
Dẫu vậy, Minh vẫn chỉ có thể giả vờ yếu đuối, cất lời nhẹ nhàng:
“Đế quân, chẳng hay ngài có phải đã hiểu lầm Minh Nhi lén nuốt linh lực của địa ngục nham thạch nóng chảy? Nếu không tin, Đế quân có thể kiểm tra pháp lực trong thể nội của Minh Nhi. Minh Nhi hiện tại chỉ còn hơn hai mươi vạn năm pháp lực, tuyệt không thể nào có nhiều hơn được.
Kỳ thực khi Minh Nhi truyền pháp lực địa ngục nham thạch nóng chảy cho ngài, cũng cảm thấy việc này thật kỳ quặc. Rõ ràng là một triệu năm pháp lực, cớ sao đến thân thể ngài lại chỉ còn khoảng ba trăm ngàn năm?
Nhưng Minh Nhi dám lấy tính mạng ra thề, tuyệt đối không hề động niệm tham lam kia pháp lực. Nếu Minh Nhi thực sự có lòng tham, thì khi Đế quân trọng thương hôn mê, chẳng phải có thể trực tiếp…
Như vậy, Minh Nhi có thể đường hoàng giữ lấy toàn bộ địa ngục nham thạch nóng chảy làm của riêng. Hà tất phải nâng đá tự đập chân mình, khổ sở cứu ngài sống lại, rồi lại chờ ngài nghi ngờ, trách móc?
Đế quân, Minh Nhi thật tâm yêu ngài. Ngài như vậy hoài nghi Minh Nhi, quả thật khiến lòng Minh Nhi đau đớn…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play