Cho nên, nàng khi ở bên ngoài luôn thích phô trương thanh thế, tranh đua cao thấp, sự tự tin kia thực chất chính là bắt nguồn từ lòng tự ti sâu kín trong đáy lòng.
Ta để nha hoàn mỗi lần ra giá đều chỉ nhỉnh hơn nàng một lượng bạc, ấy là đang tát vào thể diện nàng từng cái một. Dẫu biết rằng sau cái giá ba mươi ngàn lượng kia nàng sẽ không còn ý định tiếp tục, nhưng chỉ cần có người cố tình đối nghịch, ngọn lửa trong lòng nàng tất sẽ bùng lên dữ dội.
Hàn di nương nhà ta vốn không phải người xấu, nhưng một khi lửa giận bị châm ngòi, thì chẳng khác gì kẻ điên, dù chỉ là một chuyện nhỏ, nàng cũng có thể đẩy lên đến mức không chết không thôi.
“Nếu vậy, chẳng phải ngươi quay về Lăng gia sẽ rất nguy hiểm sao? Nếu không… cứ để ta thay ngươi giải quyết hết bọn họ đi.”
Xích Diễm nhíu mày, lo lắng mở lời. Nha đầu này sắp quay lại Lăng gia, mà hắn lại không thể lúc nào cũng ở bên nàng. Hắn thật sự sợ sẽ có điều gì bất trắc xảy ra, nên biện pháp tốt nhất, trong mắt hắn, vẫn là ra tay dứt khoát – diệt trừ mọi mối họa.
“Như vậy sao được!” Vân Nguyệt lập tức phản đối. “Bọn họ là người ta phải đối mặt, không cho ngươi nhúng tay vào! Ngươi đừng quên đã từng hứa với ta điều gì!”
Thấy Vân Nguyệt giống như một chú mèo nhỏ tức giận phồng má, tay áo xắn lên, Xích Diễm không nhịn được bật cười.
“Biết rồi. Nhưng ngươi cũng đừng quên điều ngươi đã hứa với ta. Giờ đã qua một tháng, còn ba tháng nữa, mặc kệ ngươi đã báo thù hay chưa, đều phải làm nha hoàn bên cạnh ta.”
Vân Nguyệt trừng mắt nhìn Xích Diễm. Nàng chỉ đồng ý làm đầy tớ một năm, sao giờ lại có cảm giác như đã ký kết khế ước bán thân trọn đời vậy…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT