Mà nơi đây, đã có nước sông băng không ngừng tuôn chảy, lại có địa ngục chi hỏa nóng bỏng chẳng kém gì ánh dương, hai yếu tố cực đoan ấy hòa hợp, liền tạo nên cây cầu vồng trường tồn vĩnh viễn tồn tại tại nơi này.”
Lời giải thích của Xích Diễm khiến Vân Nguyệt ngẩn người. Hồi lâu sau, nàng mới nhẹ giọng hỏi: “Vậy còn nước sông băng kia, là từ đâu tới?”
“Chuyện này thì đơn giản hơn nhiều. Ta từng nhìn thấy các dị tinh cầu, quanh chúng ta có rất nhiều tinh cầu vì quá lạnh mà gần như toàn bộ đều kết thành sông băng. Do đó, ta xé rách thời không, chọn ra hai tinh cầu băng lớn nhất, liên kết trực tiếp với nơi này.
Tầng mười tám địa ngục với nham thạch nóng chảy, hẳn ngươi đã từng nghe qua. Ta đưa một ít nham thạch đến bên trong hai tinh cầu băng ấy. Bởi vì nhiệt độ quá cao, sông băng trên tinh cầu không chịu nổi, hóa thành nước đá, từ đó tạo thành những dòng thác đổ xuống.”
Nghe Xích Diễm nói một cách nhẹ nhàng, nhưng trong lòng Vân Nguyệt lại chấn động. Quả đúng là “người tài cao, gan lớn”, lời ấy quả không sai chút nào.
Nàng cảm khái nhìn lên bầu trời không thấy điểm cuối, lúc này mới hiểu vì sao nàng không thể dùng pháp lực nhìn thấu đoạn cuối của thác nước cao đến ba ngàn trượng ấy. Thì ra, phía trên chính là hai tinh cầu khác!
Không đợi nàng tiếp tục hỏi, Xích Diễm lại chỉ tay về biển hoa bạt ngàn trước mắt, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play