“Các ngươi làm gì vậy?” Vân Nguyệt kinh hãi, vung tay áo hất rơi chủy thủ trong tay hai nữ nhân.
Hai người họ phẫn nộ nhìn nàng, một trong số đó gào lên: “Ngươi dựa vào cái gì mà can thiệp chuyện của chúng ta? Ngươi – đao phủ của Thiên đình! Nếu không phải các ngươi đánh vào Ma giới, trượng phu của chúng ta có chết không? Chúng ta sẽ không phải sống như vậy!
Trượng phu của chúng ta đã chết, chúng ta cũng không còn lý do để sống. Cha mẹ đều đã mất, để lại bọn trẻ nơi thế gian này để làm gì? Chi bằng chết đi cho xong! Ô…”
Nói đến cuối cùng, cả hai đều khóc òa lên.
Xích Diễm khẽ nhíu mày. Từ sau khi bên cạnh Vân Nguyệt, điều khiến hắn không chịu nổi nhất chính là cảnh ngộ của những quả phụ, cô nhi như thế này.
Thực ra, hắn từ lâu đã muốn giúp các nàng. Với hắn, cứu người chẳng khác nào trở bàn tay, dễ như không.
Chỉ là, trước khi ra tay giúp, hắn muốn để các nàng nhận ra tấm lòng của Vân Nguyệt trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT