Nơi xa, sóng nước lấp lánh, sương khói nhẹ nhàng lượn lờ. Trong bức tranh non nước hữu tình ấy, hơi nước mỏng manh uốn lượn, lan tỏa giữa non xanh nước biếc, một chút mờ ảo, một chút xanh lam.
Hồ nước sâu thẳm, phản chiếu ánh mặt trời rực rỡ, lấp lánh ánh sáng diễm lệ. Những gợn sóng nhẹ nhàng vờn lên như lụa, lung linh kỳ ảo, khiến lòng người say đắm. Gió nhẹ phất qua, mây bay thong thả, bầu trời xanh thẳm, từng đàn chim ríu rít lượn quanh. Hoa nở rực rỡ, lá xanh nhảy múa theo từng nhịp gió.
Vân Nguyệt cố gắng đứng dậy, lúc ấy mới phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường lớn chế tác từ thủy tinh trắng, chăn phủ lên người là một lớp vải đỏ nhạt được thêu vân hoa tinh xảo.
Sở dĩ nàng cảm thấy chiếc giường này mềm mại vô cùng, là vì bên dưới lớp thủy tinh ấy phủ đầy hào quang màu đỏ ấm áp.
Mà sắc đỏ ấy, nàng không thể quen thuộc hơn – chính là pháp lực độc nhất của Xích Diễm. Nàng từng nhìn thấy không ít ánh sáng pháp lực đỏ, nhưng chỉ có hắn mới mang đến sắc đỏ thuần khiết như vậy, ấm áp đến chạm thấu tâm can.
Ánh sáng pháp lực ấy tựa như có linh tính, uốn lượn quanh thân thể nàng, bảo vệ từng tấc da thịt, khiến nàng không còn lo bị lạnh vì đá chạm vào chăn mỏng.
Vân Nguyệt nhìn quanh, không thấy Xích Diễm đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT