Khi Vân Nguyệt khẽ động trên người Xích Diễm, nàng lại lần nữa cảm nhận được nửa th*n d*** cứng rắn của hắn, trong lòng dâng lên một trận áy náy.
Nàng hiểu, đây là phản ứng sinh lý bình thường, nhưng nếu hắn cứ luôn như vậy, e rằng sẽ ảnh hưởng không tốt đến thân thể…
“Ta đã ngủ bao lâu?” Vân Nguyệt có phần áy náy hỏi.
“Một ngày lẻ hai canh giờ.” Xích Diễm đáp.
“Ngươi làm sao biết?” Vân Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Nơi này không có mặt trời, không có mặt trăng, không có sao trời, cũng không có bóng dáng. Không có bất cứ thứ gì để đo thời gian, vậy mà hắn lại có thể biết chính xác như vậy?
“Đừng quên, ta đã sống ở nơi này suốt hai triệu năm, tự nhiên biết cách xem thời gian.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play