Tuy rằng nàng biết, ba ngàn năm trước, mình từng sinh sống tại thế giới mang tên Huyễn Ảnh đại lục này, nhưng nàng lại không hề hay biết, khi ấy nàng cũng đã mang danh xưng Vân Nguyệt.
Còn người trước mặt – kẻ chỉ cần một ánh mắt đã nhìn thấu linh hồn nàng – lại là ai?
“Này vị đại ca, ngươi có lầm lẫn gì không? Bản cô nương tên là Tưởng Thanh Nguyệt, là cháu ngoại của Tả tướng. Chuyện này cả Bắc Tường Quốc đều biết rõ.”
Địch cười khẽ, nụ cười mê hoặc đến phong tình vạn chủng: “Người khác có thể không biết, nhưng mũi của bổn tọa lại vô cùng linh mẫn. Dù ngươi gọi là Chung Nguyệt hay Tưởng Thanh Nguyệt, bổn tọa đều đã nhận ra mùi hương linh hồn của ngươi. Ngươi, chính là Vân Nguyệt.”
Trước lời đáp ấy, Vân Nguyệt dù có phần bất đắc dĩ, nhưng cũng không còn lý do để tiếp tục che giấu thân phận. Dù sao, hắn không hề có sát ý với nàng, chẳng phải vậy sao?
Hơn nữa, nếu thực sự muốn giết nàng, vậy cũng phải xem hắn có đủ năng lực hay không.
“Việt Vương điện hạ là chó sao? Mũi ngươi linh đến thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT