Cho nên, Vân Nguyệt càng thêm chắc chắn cảm giác mãnh liệt trong lòng — người trước mặt này, tám phần mười chính là hồng bào yêu nghiệt tối hôm qua —— Địch.
“Thế nào, bổn vương đoán đúng rồi sao?”
Đông Phương Vân Khởi vừa cười vừa thản nhiên phóng điện về phía nàng, ánh mắt mang theo ý trêu chọc trắng trợn đến mức khiến Xích Diễm bên cạnh suýt chút không nhịn được muốn ra tay.
Không chút khách khí, Xích Diễm lập tức kéo Vân Nguyệt ôm vào ngực, ngoài mặt cười tươi nhưng trong lòng lại âm trầm, đáp: “Đáng tiếc Việt Vương điện hạ đoán sai rồi. Nguyệt Nhi là người bị Thánh cung công nhận là huyền lực phế vật.”
“Ồ?” – Đông Phương Vân Khởi có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng cũng không tiếp tục truy hỏi, chỉ nhàn nhạt cười: “Thì ra là vậy, là bổn vương thất lễ. Mong Tưởng cô nương đừng để trong lòng.”
“Không sao, đích xác là ta quá nhược mà thôi.” – Vân Nguyệt cười thoải mái, không để ý chút nào.
“Tuy Tưởng cô nương không có huyền lực, nhưng có thể khiến Huyền Vương điện hạ một lòng một dạ, hẳn là tự có chỗ hơn người. Cũng không cần quá khiêm tốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play