Địch sững sờ nhìn theo phương hướng Vân Nguyệt biến mất, trầm ngâm thật lâu, khóe môi khẽ nhếch, rồi thân ảnh cũng lập tức tan vào không khí, biến mất ngay tại chỗ.
Về phần Vân Nguyệt, sau khi thi triển độn địa thuật chuồn đi, ban đầu nàng vẫn còn vô cùng căng thẳng. Nàng cứ tưởng nam nhân tên Địch kia nhất định sẽ đuổi theo, truy vấn cho bằng được điều hắn muốn biết. Nhưng điều khiến nàng bất ngờ là: hắn lại không đuổi theo, mà cứ thế buông nàng đi.
Mới đầu, nàng còn do dự không dám lập tức quay về Tụ Bảo Đường. Nhưng nghĩ kỹ lại, Địch đã có thể phát hiện nàng tại Tụ Bảo Đường, sau này nếu muốn tìm, cứ trực tiếp đến đó cũng như nhau cả thôi. Cho nên, dẫu có bị hắn thấy nàng quay về nơi đó, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn.
Nàng tin, với năng lực của hắn, muốn tra ra thân phận thật của nàng chỉ là việc dễ như trở bàn tay. Mà nếu như hắn thật sự từng là bằng hữu, tất nhiên sẽ không làm khó nàng.
Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Vân Nguyệt liền ngông nghênh, khệnh khạng quay trở về.
“Cô nương, ngươi không sao chứ?” Bạch Cẩn Sơn đã sớm sốt ruột đến phát hoảng, thấy Vân Nguyệt bình thản đi về, rốt cuộc cũng yên lòng.
Hắn khẽ ra hiệu cho gã sai vặt cạnh bên một cái động tác mà không ai phát hiện ra, người kia lập tức lui xuống. Bởi vì trong Tụ Bảo Đường, vẫn còn một người khác lo lắng hơn đang chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT