Vân Nguyệt chậm rãi ngồi xổm xuống, dung nhan xinh đẹp như đóa anh túc nở rộ, khẽ mỉm cười, thong thả đáp: “Thế gian này vốn đầy rẫy điều kỳ lạ, chẳng có gì là không thể xảy ra.”
“Ngươi… Ngươi nếu giết… giết ta… phụ thân ta… nhất định sẽ… báo thù cho ta…”
Trong lòng Kiều Mộng La tràn ngập sợ hãi. Vừa rồi, Vân Nguyệt rõ ràng đã lưu tình, không để hàng ngàn hàng vạn phong châm kia toàn bộ xuyên qua thân thể nàng.
Bởi giờ đây, tuy nàng rất đau đớn, nhưng thực chất chỉ là một vài đại huyệt bị thương tổn bởi phong châm, đến mức không thể cử động, chứ không mất mạng.
Nếu lúc này Vân Nguyệt muốn lấy mạng nàng, tuyệt đối dễ như trở bàn tay. Giữa nỗi kinh hoảng, nàng chỉ còn biết đem thân phận phụ thân – lục bào sứ giả – ra làm chỗ dựa, hy vọng Vân Nguyệt có thể nể mặt phụ thân nàng mà tha cho một con đường sống.
Vân Nguyệt khẽ lắc đầu, mỉm cười nói: “Ngươi chắc rằng phụ thân ngươi là đối thủ của ta sao?”
Câu nói này khiến Kiều Mộng La lập tức nghẹn lời. Không sai, phụ thân nàng tuy là lục bào sứ giả, là cao thủ thiên huyền bát cấp, nhưng so với nữ nhân trước mắt, thực lực rõ ràng vẫn còn chênh lệch một khoảng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play