Từ sính lễ xuất giá của nàng, cho đến từng chút tích góp bao năm gả về Lăng Trọng Khanh, nay đều sạch như chưa từng có. Mà thứ nàng nhận lại, chỉ là một câu tha thứ ngoài miệng của Vân Nguyệt.
Lăng Trọng Khanh thì hối hận đến phát điên. Vốn tưởng có thể cưới được một vị trắc phi Thái tử, ai ngờ cuối cùng trộm gà không được còn mất nắm gạo. Không những không có được rồng vàng làm rể, ngược lại lại chiêu tới một con sói hoang, đuổi mãi không xong.
Mỗi ngày nhìn Huyền Vương cùng Lăng Thanh Nguyệt ra vào như hình với bóng, hắn thật sự nghi ngờ, vị Huyền Vương này tới Ký Châu rốt cuộc là để tra án hay chỉ để thân cận với nữ nhi hắn?
Ngày thường chính sự không làm, suốt ngày chỉ biết kề cận cùng Lăng Thanh Nguyệt, nhìn vào là khiến người phát bực.
Lại nhìn về phía nữ nhi mà hắn một lòng bồi dưỡng – Lăng Thanh Vân – vốn là ứng cử viên sáng giá cho vị trí trắc phi Thái tử, giờ thì danh tiết mất sạch, thanh danh tiêu tán. Đừng nói Thái tử, ngay cả nam nhân bình thường có điều kiện tốt một chút cũng chẳng ai thèm lấy nàng làm thê tử. Cả đời này xem như tiêu rồi.
Thật ra, nếu chỉ thiếu đi một Lăng Thanh Vân thì hắn vẫn còn Lăng Thanh Vi. Nhưng tức ở chỗ — sự việc lần này rõ ràng có người âm thầm ra tay. Dù hắn có che đậy lời đồn đến đâu, tin tức về Lăng Thanh Vân vẫn đã truyền tới tai Thái tử.
Dù Thái tử từng có ý định nạp nữ nhi hắn làm trắc phi, thì nay, trước sóng gió dư luận thế này, cũng tuyệt không thể cưới một nữ nhân thân bại danh liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT