Đêm đen dày đặc, mưa như trút nước Vô số hạt mưa không ngừng rơi xuống, như những giọt lệ mà Tạ Phùng Quân đã khóc suốt bao năm kể từ khi mất con.
Sau sự sự việc đó, bà lưu hết ảnh của cậu con trai trong điện thoại, ngày ngày ngắm, đêm đêm nhìn, sợ rằng sẽ quên mất gương mặt ấy. Vài năm trước, Tạ Phùng Quân còn đặc biệt đi học vẽ chân dung, tìm thầy dạy vẽ chuyên nghiệp, mong có thể vẽ ra dáng dấp trưởng thành của Trừng Ý. Nhưng vẽ thế nào cũng không ra, cuối cùng toàn bộ đều đốt sạch, chẳng giữ lại nổi một tấm.
Cho đến vừa rồi, khoảnh khắc bà nhìn thấy chàng trai trẻ kia cầm ô.
Cậu một tay che ô, một tay khoác vai người bên cạnh, khẽ cúi đầu mỉm cười trò chuyện, chiếc lúm đồng tiền mờ ảo hiện dưới mưa. Khoảnh khắc ấy, Tạ Phùng Quân dường như biết phải vẽ Trừng Ý như thế nào rồi.
Không.
Có lẽ từ nay về sau, bà sẽ chẳng cần phải vẽ nữa.
Không cần thăm dò thử nghiệm, không cần điều, càng không cần cái gọi là chứng cứ xác thực gì thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play