Miệng của Triệu Hi giống như chiếc xe trượt băng trên đường cao tốc mùa đông, lần nào cũng có thể đâm vào Lý Mục Hách khiến cậu đau đớn. Lần này cậu không đáp lại, chỉ đơn giản nhìn cô một cái như thể cô bị thần kinh rồi tiếp tục làm việc của mình.
Không ai để ý đến cuộc đối thoại nhỏ giữa hai người họ, bởi vì mọi người đều bận rộn sắp xếp với anh chị em chí cốt xem lát nữa sẽ ngồi ở đâu. Kỷ Giai Dĩnh ngồi cách Triệu Hi không xa, thành tích của họ cũng khá gần nhau, một người ở dưới mức trung bình, người còn lại ở trên mức trung bình, chỉ chênh lệch khoảng ba, bốn người.
Khi Kỷ Giai Dĩnh thấy Triệu Hi đang ở gần, cô ấy lập tức gọi lớn: “Triệu Hi, Triệu Hi! Cậu định ngồi đâu?”
Triệu Hi mệt mỏi ngoảnh đầu lại: “Vị trí cũ thôi.”
Vì tâm trạng không tốt, giọng cô cũng rất nhỏ, không biết Kỷ Giai Dĩnh có nghe rõ không, chỉ thấy cô ấy ra dấu OK.
[Mẹ Lý Mẫn: Hi Hi, lần này lại phải nhờ cháu rồi, chắc phải một tuần nữa con cô mới đến tựu trường được.]
[Triệu Hi: Không sao ạ, không phiền gì đâu, cháu sẽ giữ lại hóa đơn tiền sách, khi nào Lý Mẫn đi học thì đưa cho bạn ấy.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT