Lực không nặng, La Nguyệt Phi lại ngã lăn trên mặt đất.
Một đôi chân dài từ ngoài bước vào, La Nguyệt Phi vừa vặn quỳ ngã dưới chân hắn.
“Ồ.” Tần Uyên nhàn nhạt nói, “Mùng một Tết đã qua rồi mà, sao còn hành đại lễ vậy.”
Tần Uyên vốn định đi, vừa khởi động xe hơi, đã nghe thấy tiếng kêu gọi của con ve sầu.
Tuy không biết đang làm gì, nhưng nghe ngữ khí kia chắc chắn đang cãi nhau, nên vào xem náo nhiệt.
La Nguyệt Phi đứng dậy rồi đỏ mặt khóc, nức nở tội nghiệp lắm, còn không quên dịu dàng gọi, “Tần tiên sinh.”
Tần Uyên liếc nhìn La Mộc Dao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play